Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

ISLAM ĐƯỢC TRUYỀN BÁ QUA SỨC MẠNH CỦA


ISLAM ĐƯỢC TRUYỀN BÁ QUA SỨC MẠNH CỦA.....


ISLAM ĐƯỢTRUYỀN BÁ QUA SỨC MẠNH CỦA ...
ISLAM ĐƯỢTRUYỀN BÁ QUA SỨC MẠNH CỦA GƯƠM ĐAO ?
Không. Ðiều này không đúng và câu hỏi trên quả là phát xuất từ những luận cứ vô cùng sai lầm. Hãy đặt câu hỏi này đối diện với các sự kiện lịch sử và phân tích nguyên do của những cuộc chiến mà Islam phải gánh chịu thì sẽ thấy nó chẳng liên quan gì đến sự truyền bá của tôn giáo này cả, mà phần nhiều là để tự vệ, che chở cho tín đồ và nâng đỡ họ chống lại sự ngược đãi, độc tài mà những người ngoại đạo áp đặt lên họ.
Trong Qur’an, Thượng Ðế đã phán : Không có việc cưỡng bách trong lãnh vực tôn giáo. Chắc chắn Chân Lý và Lẽ Phải bao giờ cũng khác biệt với điều ngụy tạo và sự sai lạc… ( 02 : 256).
Lời Mặc Khải trên cho thấy Thượng Ðế đã minh định đâu là sự thật, đâu là điều giả dối và con người có quyền tự do lựa chọn hoặc điều này hoặc điều kia. Không một ai có thể nhân danh bất cứ điều gì để bắt buộc người khác phải tin vào tôn giáo mà mình đang theo. Thế cho nên những người Muslim đặt mình dưới sự chỉ đạo của Thiên Kinh Qur’an sẽ không khi nào có những ý nghĩ và hành động áp lực người khác quy theo tín ngưỡng của mình. Ngay cả Sứ Giả của Thượng Ðế Muhammad (saw), cũng không bao giờ dùng quyền lực của mình để ép buộc người khác phải cải đạo.
Thượng Ðế phán : Và giá Rabb của Ngươi (Muhammad) muốn thì từng người một sống trên trái đất này, tất cả, sẽ có đức tin. Thế phải chăng Ngươi cưỡng ép thiên hạ trở thành những người tin tưởng ngược với ý muốn của họ hay sao ?. (10 : 99).
Nếu Thượng Ðế muốn thì Ngài đã tạo cho tất cả mọi người có đức tin, nhưng Ngài lại trao cho họ quyền tự do chọn lựa, phải chăng đó là  Ân Huệ vô cùng to lớn mà Ngài đã dành cho nhân loại ? Thử hỏi còn lời dạy nào tốt đẹp hơn không ? Và có thể nào những người Tuân Phục vào Thượng Ðế lại bất chấp Thông Ðiệp của Ngài làm những điều trái ngược lại hay sao ?
Qur’an đã hướng dẫn người Muslim như sau : Hãy gọi mời tất cả đến Con Ðường của Rabb của Ngươi một cách khôn ngoan và với lời khuyến khích tốt đẹp ; và hãy tranh luận với họ bằng lối tốt đẹp nhất. Quả thật Rabb của Ngươi biết rõ ai là kẻ đi lạc khỏi Con Ðường của Ngài ; và ai là người được dắt đi đúng đường.(16 : 125).
Thế thì đâu là những lời cho rằng Qur’an hướng dẫn tín đồ Islam đi vào con đường bạo lực ? Chẳng những đã không đúng mà ngược lại Thiên Kinh này còn phán truyền những Thông Ðiệp chứa đựng những lời Bình An như : Hãy bảo họ : ‘Ðây là Con Ðường của Ta (Muhammad). Ta mời các người đến với Allah. Ta và những người theo Ta thấy nó rất rõ. Ðáng ca ngợi thay Allah ! Và Ta không phải là một người Mushrik  (thờ đa thần)’. (12 : 108).
Một lần nữa, tìm đâu thấy những điều nói đến gươm đao giáo mác ? Hơn ai hết khi kết hợp những Thông Ðiệp trong kinh Qur’an, người Muslim đã chứng tỏ rằng với một lý trí sáng suốt họ biết mình phải hành xử như thế nào, để xứng đáng là những tín đồ của Islam.
Dường như người ta đã lập lờ quên đi nhiều trường hợp mà sự truyền giáo hoàn toàn chẳng dính dáng gì đến vũ khí. Một cuộc xét nghiệm vô tư về những vấn đề lịch sử sẽ đưa đến cho chúng ta những bằng cớ vừa đủ thuyết phục để bác bỏ lời viện dẫn của những câu hỏi đại loại trên.
Theo The Junior Encyclopedia of Canada : ‘Islam là tôn giáo phát triển nhanh nhất trên thế giới’ (nhà xuất bản Hurtig, Canada, Quyển 2, trang 396). Chúng ta giải thích thế nào về hiện tượng phi thường này. Những ai đã bị cưỡng bách vào Islam ? Ngay cả việc thuyết phục người khác vào đạo cũng chẳng hề nghe nói đến. Sở dĩ những người đã tự nguyện vào Islam là vì nhận thức được ý nghĩa đích thực của tôn giáo này.
Trong quyển The World’s Religions, ở trang 256, tác giả Huston Smith ghi lại sự việc dưới thời trị vì của người Muslim,Thiên Sứ Muhammad đã thành lập các điều khoản quy định như sau :‘Bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng của người Do Thái và Thiên Chúa giáo, họ có quyền hành đạo như người Muslim ; Bảo vệ họ tránh khỏi bị xúc phạm, gây tổn thương và phiền toái ; Họ được đối xử bình đẳng như người dân của chúng ta và nhận được mọi sự hổ trợ một cách chính thức từ phía chính quyền .’ Smith nhấn mạnh rằng người Muslim xem văn kiện trên như là « điểm son đầu tiên trong lịch sử tự do tín ngưỡng của nhân loại và nó được dùng làm khuôn mẫu cho mỗi quốc gia Islam noi theo » .
Ðể đáp lại câu hỏi trên, Ira Zepp trình bày như sau : ‘ Khốn thay ! lúc nào người ta cũng rập khuôn cho rằng : Islam bành trướng bằng lưỡi gươm. Nhưng sự thật của lịch sử cho thấy sức thuyết phục của tôn giáo này không cần đến sự trợ lực hùng mạnh của quân đội. Bạn có biết chăng, câu Shahadah (lời chứng thực để trở thành người Muslim) sẽ không có giá trị khi một người nào đó bị cưỡng bách tuyên thệ, việc này không đúng nghĩa với Islam’. (A Muslim Primer, nhà xuất bản Wakefield, trang 134).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét